Cứ ngỡ rằng bạn sẽ chẳng quên tôi
Thủa hàn vi hai đứa từng khăng khít
Đâu ai ngờ cuộc vui vào đoạn kết
Một mình tôi dọn dẹp đống hoang tàn
Cứ ngỡ rằng tôi và bạn trăm năm
Chẳng một ai sẽ thay lòng đổi dạ
Nào ngờ đâu chỉ một cơn sóng nhỏ
Bạn và tôi trở mặt hóa thành thù
Cứ ngỡ rằng dù đổi cả triệu đô
Bạn và tôi vẫn mãi là try kỷ
Ai biết rằng một vài trăm tiền lẻ
Ngàn dao kia bạn đã đâm tôi rồi
Ôi cuộc đời sao cứ mãi là tôi
Kẻ ngây thơ bị cuộc đời dối gạt
Tôi tin người và nói tôi rất khát
Nước bạn cho là thuốc độc bỏ đường