[BHTT]: AI LẠI YÊU NHƯ THẾ HẢ NGHIÊN CHỦ TỊCH ?

Cưới vợ phải cưới liền tay!




"Phác Hiếu Mẫn, từ nay con không còn là con gái của mẹ nữa.". Mẹ cô nhìn cô, nói bằng chất giọng vô cùng đanh thép.

"Mẹ, mẹ nghe con giải thích đã. Chuyện này không như mẹ nghĩ đâu.". Hiếu Mẫn lo sợ, miệng rối rít giải thích với mẹ cô. Trái ngược với dáng vẻ của Hiếu Mẫn, bà Phác nở lên một nụ cười hiền dịu của một người mẹ. Bà tiến đến ôm cô vào lòng, trong sự bất ngờ của cô "Hiếu Mẫn à, từ nay con không còn là con gái của mẹ nữa. Con đã trở thành Phác phu nhân rồi, nên cư xử cho đúng mực đấy. Đừng làm mẹ thất vọng."

Nói rồi, bà Phác kéo Hiếu Mẫn ra nhìn ngắm khuôn mặt đang tràn đầy những giọt nước mắt hạnh phúc của con mình. Bà mỉm cười, lấy tay lau đi những nước mắt trên gương mặt của cô "Hiếu Mẫn, Trí Nghiên là một cô gái tốt. Mẹ tin nó sẽ mang lại hạnh phúc cho con. À, con lên máy bay đi. Nó đang đợi con ở một nơi khác. Ở nơi đó, sẽ có nến và nhẫn theo như yêu cầu của con". Dứt lời, thì chiếc máy bay trên bầu trời kia cũng đáp xuống. Hiếu Mẫn ôm hoa bước lên trong ánh nhìn ngưỡng mộ của nhiều người.

"Chào 2 chị. Cũng lâu lắm rồi chúng ta mới gặp lại nhau.". Tố Nghiên lẫn Cư Lệ đều nở nụ cười sau khi thấy Jiyeon đang đứng trước mặt mình. "Đúng vậy! Cũng lâu lắm rồi. Mà lúc nãy chị Qri nói sai đó. T-ARA và Trí Nghiên chỉ đơn thuần là chỗ quen biết thôi sao?". Tố Nghiên thay Cư Lệ trả lời.

Jiyeon không trả lời, chỉ cười vì hơn hết có quá nhiều ở đây nên không tiện nói ra quan hệ của T-ARA với nó. Tố Nghiên thấy vậy thì đành tiếp tục "Thôi không nói chuyện của tụi chị nữa. Nó chuyện của em đi."

"Huh, chuyện của em???" Jiyeon hỏi với giọng đầy bất ngờ. Tố Nghiên thấy vậy vỗ lên vai nó vài cái "Em thấy không, Trí Nghiên chưa tới 3 tháng mà đã bẻ cong được Hiếu Mẫn rồi. Còn em đã ở bên cạnh Hyomin 11 năm mà sao chị vẫn thấy 2 đứa cứ như 2 người bạn thân vậy?"

"Haizzzz"-Jiyeon thở ra một cái. Xong lại tiếp tục nói "Em không biết nữa chị ơi! Có lẽ, chị ấy vẫn xem em là đứa trẻ mà chị ấy phải chăm sóc, giống như lúc em gặp chị ấy năm 14 tuổi vậy. Nhưng hiện nay em đã trở nên "soái ca" hơn, thu hút nhiều fan nữ hơn. Chỉ có điều là không thu hút được chị ấy!"

Tố Nghiên thấy Jiyeon cúi đầu buồn bã, thì tiến lại ôm vào lòng an ủi "Chị không nghĩ vậy đâu Jiyeon à. Chị thấy Hyomin cũng bắt đầu đối xử với em khác đi rồi đó. Nếu không sao em ấy lại đề nghị diễn Trouble Maker cùng em. Với lại, tốc độ của em chậm hơn Trí Nghiên vì em ngốc hơn nó thôi. Ai đời lại đi hỏi: Sao chị lại nhắm mắt? trước khi đến cảnh hôn chứ!"

Và tất nhiên, hình ảnh lúc nãy đã được ánh mắt của một cô gái váy đỏ thu lại. Bàn tay cứ nắm chặt lại, đầy tức giận. T-ARA sau đó cũng rời khỏi, mọi người cũng giải tán đi. Lúc này, Hiếu Mẫn cũng đến địa điểm. Cô bước xuống, bất ngờ nhìn xung quanh.

"Đây...đây không phải là nhà của Trí Nghiên sao???". Nhưng hôm nay, nhà của nó được trang trí quá khác lạ khiến cô phải mở to mắt ra nhìn. Nến được thắp hết cả khoảng sân rộng phía trước, đặc biệt hơn, bên ngoài mỗi cây nến của nó đều có một chiếc nhẫn được buộc vào. Cô cứ ôm bó bông bước đi trong niềm vui sướng, đến biệt thự con PJY của nó thì dừng lại. Một chiếc bàn ăn sang trọng được đặt chính giữa căn phòng khách. Trên bàn được phủ đầy cánh hoa hồng, bên cạnh là những cây nến được xếp xung quanh.

Cô đặt bó bông xuống ghế sofa, tiến đến chiếc bàn ngồi xuống. Ánh mắt nhìn xung quanh tìm kiếm nhân vật chính nãy giờ vẫn chưa xuất hiện.

"Chị thích không?". Hiếu Mẫn quay ngay người lại khi nghe thấy tiếng của Trí Nghiên. Sau đó cũng quay lên, cầm ly rượu lên uống khi thấy nó tiến về phía mình "Ở mức độ này, xem như cũng tạm chấp nhận được đó Nghiên chủ tịch.". Bề ngoài lạnh lùng là thế, nhưng bên trong Hiếu Mẫn đang mừng rỡ hơn bao giờ hết, tự nhủ với bản thân "Phải làm giá! Phải làm giá!"

Trí Nghiên không nói gì, chỉ đi vào bên trong vòng nến, quỳ gối xuống trước mặt của cô "Phác Hiếu Mẫn, trong một đêm em đã lỡ tay phá đời con gái của chị. Nay, em tình nguyện đem phần đời còn lại của em cho chị phá tùy thích. Chị đồng ý làm Phác phu nhân không?"

Hiếu Mẫn mặt đỏ bừng bừng lên. Thật là ai lại đi cầu hôn kiểu như vậy chứ! Nhưng rồi cô cũng mỉm cười nhìn nó "Kể từ ngày hôm nay, cuộc sống của Phác Trí Nghiên sẽ do Phác Hiếu Mẫn quản lý. Vì chị chính là Phác phu nhân". Nói rồi, cô chìa tay mình ra, nó mừng rỡ đeo nhẫn vào, ôm lấy cô.

"Mà này, em dự định khi nào tổ chức đám cưới". Hiếu Mẫn nãy giờ ôm chặt lấy nó, cũng buông nó ra, hỏi nó vấn đề quan trọng mà cô cần biết.

"Tối nay!". Nó trả lời tỉnh bơ, trong một tràn "HẢAAAAAAAAAAAA???" của cô. Nó không nói gì, nắm tay cô kéo lên phòng. Mở cửa ra, đã có hàng trăm chiếc áo cưới đang hiện diện. Nhân viên makeup, nhân viên của trung tâm đồ cưới đều đang có mặt đầy đủ. Nó đẩy cô vào, khóa cửa lại, trước khi đi cũng không quên nói "Nhớ làm cho đẹp đó!"

Hiếu Mẫn bây giờ khóc không ra nước mắt. Không phải vì hạnh phúc mà là vì hối hận. Cô hối hận khi nói nó thực hiện 3 điều còn lại trong thời gian sớm nhất. Từ 3 ngày, Trí Nghiên đã rút ngắn lại còn...1 ngày.

1 tiếng sau cô cũng bước ra thì bắt gặp ngay mẹ mình đang đứng trước cửa. Bà dịu dàng dìu Hiếu Mẫn bước xuống khoảng sân rộng. Lần này, cô mới há hốc mồm thật sự khi khoảng sân đã được lắp đầy bởi hàng trăm con người, và cả những tiếng vỗ tay chúc mừng.

Cô cứ bước đi trên con đường được thắp đầy nến, trong não cứ chạy vòng vòng cái đống suy nghĩ "Thật là! Sao lại gấp đến như vậy? Mà sao em ấy lại chuẩn bị được hết những điều này trong vòng 1 ngày ta?"

Bà Phác dìu Hiếu Mẫn đến trước mặt của Trí Nghiên, trao tay cô vào tay nó. Trí Nghiên khẽ cúi đầu. Và cứ như thế, nghi thức của đám cưới diễn ra không sót một cái nào.

"Mọi người, hôm nay cảm ơn mọi người đã đến đây. Chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ. Vì chúng tôi sắp phải lên máy bay đi hưởng tuần trăng mật.". Trí Nghiên sau khi thông báo xong, thì nhìn qua Hiếu Mẫn bằng ánh nhìn vô cùng trìu mến.

"CÁI GÌIIIIII???". Cô sợ hãi hét lên. Không kịp để cô bất ngờ tiếp, nó đã lôi cô lên chiếc máy bay vừa đáp xuống.

"Haizz, mày đúng là một người phụ nữ bất hạnh mà Phác Hiếu Mẫn. Lỡ lời làm chi để dẫn đến ngày hôm nay. Cầu hôn, kết hôn, hưởng tuần trăng mật chỉ diễn ra trong một ngày!". Hiếu Mẫn muốn hét lên cái suy nghĩ đó với Trí Nghiên.

Và có lẽ, chính cô cũng không ngờ rằng, sự bất hạnh mà cô nói còn tiếp diễn khi cô và nó...động phòng luôn trong 1 ngày.

Sáng hôm sau, Hiếu Mẫn ngủ say như người chết ở trên giường. Ngày hôm qua quá đặc biệt đến nỗi rút cạn hết sinh lực của cô. Cô ngủ đến gần trưa, mới hơi tỉnh lại. Quay qua đã thấy Trí Nghiên đang ngồi ngắm mình. Nó thấy cô đã dậy thì nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh cô, đặt cô lên tay của mình mà ôm chặt.

"Này, Phác Trí Nghiên sao em lại gấp gáp đến như vậy hả?". Cô bực bội hỏi nó khi trong lòng vẫn còn giận chuyện hôm qua.

"Chị chưa nghe câu cưới vợ phải cưới liền tay à! Em sợ cưới trễ chị bị người khác cướp đi mất.". Nói rồi, nó hôn lên trán cô. Cô khẽ đỏ mặt, nhưng cũng bình tĩnh lại để hỏi nó tiếp "Trí Nghiên, chị sợ ba em sẽ không chấp nhận chị."

Nó mỉm cười, rồi lại hôn lên trán của cô "Chị yên tâm đi! Em và ông ta đã làm đơn chấp dứt quan hệ cha con rồi. Em sẽ quản lý một nửa công ty con của tập đoàn, còn nhà thì ông ta để lại cho em."

"Trí Nghiên, chị còn một câu muốn hỏi em. Đây là câu khiến chị băn khoăn nhất.". Nhận được cái gật đầu từ nó, cô tiếp tục "Nếu như không có tờ giấy của Ân Tĩnh, thì em làm cách nào khiến chị yêu em."

Nó lại nhìn cô âu yếm, rồi hôn tiếp lên trán của cô "Thì ra, tờ giấy đó nằm ở chỗ của chị. Chị cũng nên cảm ơn tờ giấy đó đi. Nếu không có nó, em sẽ không đi đường vòng mà trực tiếp làm chị yêu em luôn đấy!"

"Em...em...nói vậy nghĩa là sao???" – Cô lấp bấp hỏi nó

Nó nở nụ cười gian trên mặt, nhìn cô "Em sẽ cho người bắt cóc chị về. Đưa chị lên giường, giam giữ chị. Khi nào chị yêu em thì em thả ra để làm đám cưới". Hiếu Mẫn bất giác rùng mình lên một cái sau khi nghe những lời đó.

"Vì đây là cách mà Nghiên chủ tịch yêu và theo đuổi người con gái mà cô ấy yêu".Dứt lời, nó và cô lao vào quấn lấy nhau.

Trí Nghiên đã nói dối cô, nhưng đôi khi lời nói dối được dùng để đổi một thứ gì đó ngọt ngào, thì đây hoàn toàn không phải là một lời nói dối xấu.

Con người luôn dùng một lời nói dối để che đậy đi một lời nói dối khác.

End.~~~

Rika~

Fic đầu tay nên tự mình viết xong tự thấy nó dở luôn. Mong các bạn thông cảm. Fic mới đã được hoàn thành hoàn chỉnh trước khi đăng đảm bảo các bạn sẽ hài lòng


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật