Endless Love ¶ Jimin FF

Special




Chú ý : đây là phần tiếp theo của SE . 
Warning : có yếu tố viễn tưởng !!!

---------------------------------------------------

Hôm nay đã là một năm kể từ ngày bi kịch hôm đó diễn ra - ngày bạn quyết định ra đi để cho Jimin được sống  ... và dĩ nhiên , chẳng một ai biết điều đó !

Cả ngày hôm nay , Park Jimin trong lòng cứ luôn bồn chồn lo lắng , bé con JiHyung cũng khóc suốt từ sáng đến giờ ... Yuri bực tức với không khí này , nên nhanh chóng thay đồ định ra ngoài dạo .

  Jimin : yuri ? em đi đâu đó ? - Jimin có vẻ hơi cáu gắt khi thấy Yuri diện lên bộ đồ khá gợi cảm

  Yuri : Bar !

  Jimin : Em có biết em đã làm vợ của tôi gần một năm rồi không ? Bây giờ lại đi bar là thế nào đây ?

  Yuri : Anh thôi đi Park Jimin , tôi chán quá rồi ...suốt ngày cứ ở nhà vừa chăm sóc thằng nhóc này rồi lại vừa đợi anh về . Tôi cũng từng là một idol , tôi đâu thể cứ sống như thế này để lãng phí thanh xuân của tôi mãi được !

  Jimin : Tuỳ cô thôi !

Jimin không buồn níu kéo Yuri thêm một chút nào nữa ... nói sao nhỉ , bỗng nhiên anh mất hết tình cảm với cô . Và cô cũng vậy !

Ngày hôm nay ..... sao thế nhỉ ?

--------(dãy phân cách)---------

Park Jimin thẫn thờ ngồi ở sofa mãi từ lúc Yuri đi đến giờ , cũng không buồn đến dỗ dành JiHyung ... Bỗng nhiên, trong đầu thoáng hiện lên một suy nghĩ , anh liền bế bé con đến nhà để ba mẹ anh trông nom còn về phần mình thì anh đi đến bệnh viện nơi mà ngày xưa anh được chữa trị . Nhưng Jimin cũng chả hiểu sao lại nghĩ đến nó nữa ....

Có thể là vì .... bỗng nhiên anh muốn tìm , muốn nhìn lại thân ảnh quen thuộc đã từng theo đuổi anh !

Sau khi đến nơi , Jimin vội vã chạy ngay đến phòng giám sát của bệnh viện và yêu cầu bảo vệ cho anh xem lại đoạn video ghi lại hình ảnh mọi người chờ đợi anh ở trước cửa phòng cấp cứu khi mà tim anh lúc đó đang đập rất yếu . Chỉ với hy vọng , trong lúc anh thập tử nhất sinh , vẫn còn có thể thấy hình ảnh bạn lo lắng chờ đợi ở bên ngoài

Ah ... anh nhìn thấy bạn rồi , tuy camera không quay gần nhưng anh vẫn có thể dễ dàng quan sát được gương mặt của bạn ... đôi mắt xinh đẹp kia thoáng vẻ đượm buồn và ngồi trước cửa phòng cấp cứu mà chờ đợi .

Bỗng nhiên , Jimin lại đờ người ra . Người con gái đó , thân ảnh nhỏ nhắn đó ... đã bao lâu rồi , chưa được nhìn thấy nhỉ ? Đã bao lâu rồi , chưa được nắm trọn lấy bàn tay nhỏ nhắn kia mà sưởi ấm ? Đã bao lâu rồi , chưa được ôm lấy thân ảnh bé nhỏ đó vào mỗi buổi sáng ? Đã bao lâu rồi .... nhỉ ?

Jimin suy nghĩ một lúc lâu thì đoạn video đã phát đến lúc bạn được đưa vào cấp cứu ...

  Jimin : Huh ? Ami??? Làm ơn dừng lại giúp tôi !!

Jimin sau khi cố gắng nhìn kĩ để biết chắc đó là bạn thì anh liền có chút kinh ngạc , sau đó liền vội vàng lấy điện thoại chụp lại và chạy đi tìm bác sĩ để hỏi rõ .

  Jimin : Bác sĩ !

  Bác sĩ : Ah , cậu là Jimin ?

  Jimin : Phải , tôi vừa mới xem qua đoạn video 1 năm trước ... và tôi nhìn thấy , vào khoảng thời gian đó , ngoài tôi ra thì ông còn có phẩu thuật cho một cô gái đúng không ? - Anh đưa điện thoại để có thể giúp vị bác sĩ kia nhớ rõ hơn .

  Bác sĩ : Đúng rồi , là Ami đây này .... Cô ấy có khả năng sống sót rất cao , nhưng cô ấy cứ khăng khăng bảo rằng muốn hiến t...... - Ông ấy bỗng nhiên ngưng lại - Ah , tôi xin lỗi ... tôi ....

  Jimin : làm ơn hãy nói tôi biết đi mà .

  Bác sĩ : Haiz ... thôi được rồi , chuyện đã đến nước này ... Cô ấy cứ khăng khăng bảo rằng muốn hiến tim cho cậu ... - Vị bác sĩ lưỡng lự một hồi lâu rồi cũng nói ra sự thật .

Jimin sau khi nghe xong thì hai chân liền run rẩy , anh ngồi khuỵu xuống đất , trong lòng thì không khỏi chua xót ....

  Bác sĩ : Nhưng .... lúc đấy có một người đã không may qua đời , nên tôi xin phép gia đình người đó lấy tim để chữa cho Ami !

  Jimin : Thật sao ? - Jimin nghe xong thì như được sống lại

  Bác sĩ : Ami là một cô gái tốt ! Cô ấy cần được sống để hạnh phúc ! Trong quá trình chăm sóc cậu , tôi có thể nhìn thấy được rằng Ami yêu thương cậu đến mức nào .......

  Jimin : Giờ cô ấy ở đâu thế bác sĩ ?

Bác : Tuy ghép tim thành công , nhưng cô ấy vẫn chưa hề tỉnh lại kể từ ngày hôm đó cho đến nay .....

Bác sĩ đưa Jimin đến phòng bệnh nơi bạn được chăm sóc đặc biệt ...

Jimin nhìn thấy bạn liền thập phần đau xót , cô gái xinh đẹp ngày xưa hiện tại đang cố gắng nắm bắt từng nhịp thở để duy trì sự sống , gương mặt hồng hào cũng trở nên trắng bệt , lại còn rất gầy ... Jimin tiến gần đến chỗ của bạn và nhẹ nhàng đặt lên trán bạn một nụ hôn .

Jimin : Cực khổ cho em rồi !

Jimin bật khóc . Thật sự anh đang rất đau xót , cô gái này tốt biết bao nhiêu ... nhưng anh lại đánh mất rất nhiều lần rồi .

Sự diệu dàng đó , tuyệt nhiên chỉ dành riêng cho mình Park Jimin ! Sự vui vẻ đó ,vì Park Jimin mà nở nụ cười ! Và , sự chịu đựng đó , cũng vì Park Jimin mà gánh vác một mình ! Cô gái này , cả đời cũng chỉ biết đến Park Jimin , tuyệt nhiên chẳng màng đến ai khác ... thế nhưng Park Jimin lại mê muội , hết lần này đến lần khác làm tổn thương ngườ đã thương anh hơn cả bản thân của mình !!! Park Jimin , thật quá ngốc rồi !

--------------------------

Jimin đã ở lại bệnh viện để chăm sóc cho bạn cả ngày hôm nay .

Tối đó , anh thực sự đã rất mệt mỏi ... Thực sự , muốn được bạn an ủi ! Như cái cách mà ngày xưa bạn vẫn hay làm , khi mà anh có chuyện buồn thì liền nhào ngay đến ôm chằm lấy anh , sau đó thì ngoan ngoãn như một chú cún con mà ngồi nghe anh tâm sự .

Jimin nhớ đến ngày đó thì môi bất giác nở lên nụ cười .

  Jimin : Ami , chúng ta là những người khiến cho đối phương gánh chịu quá nhiều đau khổ .... nhưng em biết không , anh tin chắc là , cho dù có đau khổ cách mấy thì đến khi muốn hạnh phúc , chúng ta lại phải tìm về nhau thôi !

Anh dịu dàng vuốt nhẹ lên mái tóc đen của bạn rồi sau đó cũng mệt mỏi ngủ thiếp đi bên cạnh bạn trong khi tay lớn vẫn còn nắm chặt lấy tay bé .

--------------------

Sáng hôm nay có vẻ là ngày đẹp trời ! Màu trời xanh biếc , còn những đám mây thì cứ bình thản mà trôi theo gió ... Ánh nắng sáng tinh nghịch , len lỏi vào trong căn phòng bệnh làm nó sáng bừng lên và làm cho Jimin tỉnh giấc .

Anh vươn nhẹ đôi vai thì bỗng "bụp" một tiếng, là tiếng chiếc chăn rơi xuống nền nhà . Lạ thật ... hôm qua , ai đã đắp chăn cho anh ?

Jimin còn đang thắc mắc thì bỗng phía sau anh có một bàn tay nhỏ nhẹ nhàng ôm lấy anh , giọng nói thì thầm quen thuộc thốt lên

  Ami : Mèo nhỏ ! Chúc mừng sinh nhật !!

  Jimin : A....mi ???

Anh bất ngờ quay về phía sau rồi lại quay sang giường bệnh thì thấy người ở giường bệnh mất tích rồi !

  Jimin : Ami ?

  Ami : Em đây nè !!!

  Jimin : Là Ami !?

  Ami : Đúng rồi !

  Jimin : Thật sự là Ami ?

Bạn cười rồi nhẹ nhàng hôn nhẹ lên đôi môi đỏ của Jimin .

  Ami : Là thật mà !!!

Jimin hạnh phúc ôm chằm lấy bạn thật chặt vào lòng ... Cô gái này, cuối cùng cũng về với anh rồi !

  Ami : Là em tỉnh hôm qua rồi ! Nhưng vì thấy Jimin nên em ngủ nữa đấy !

  Jimin: Yah ~ em tránh anh ??

  Ami : Em .....

  Jimin : Anh thật sự đã rất nhớ em , rất rất rất rất rất rất nhớ em ! Cũng rất hối hận , rất muốn xin lỗi em vì đã hiểu lầm em ... để em phải chịu khổ như thế này !

Anh nói , vòng tay thì siết chặt lấy cơ thể nhỏ bé của bạn  ... Cái ôm đó , là thay cho lời hối lỗi , là thay cả cho nỗi nhớ mà gần một năm qua anh chẳng thể nói với ai .

  Jimin : Bảo bối ! Về nhà với anh , như thế thì em sẽ chẳng thể rời xa anh được nữa rồi !

  Ami : Nhưng còn Yuri ....

  Jimin : Ami , em nghe cho rõ . Hiện tại , anh đang giữ trái tim em trong cơ thể của anh ... nên , em chắc chắn không thể sống nếu thiếu anh ! Còn anh , thì tim em đang đập ở trong này , thế nên nếu không có em thì anh cũng sống không tốt ! Chúng ta cần nhau là đủ , chẳng cần nghe người khác nói gì .... ta yêu nhau là đủ !

Ami : Mèo nhỏ từ khi nào đã biết ngon ngọt như thế rồi ?

Jimin : Yah ~ là anh nói thật lòng đấy ..

Bạn nở nụ cười tươi rồi hôn nhẹ lên môi Jimin .

Ami : Phạt cái miệng nói ngọt câu dẫn người khác này!

Jimin cười rồi lại tiếp tục nhấn bạn vào nụ hôn sâu cho đến khi bạn mất hết sinh khí liền đánh bụp vào vai anh một cái thì anh mới luyến tiếc rời khỏi .

Jimin : Bảo bối . Đi , đi về nhà với anh !!! Cùng nhau làm sinh nhật nhé ? 20 - 30 - 40 năm sau cũng lại tiếp tục cùng nhau làm sinh nhật ! Nhé !

Bạn khẽ gật đầu ... !

Được chứ !

Chỉ cần là anh , mọi thứ đều có thể chấp nhận !


"Tôi không mong sẽ tìm được ai đó yêu mình thật mãnh liệt. Chỉ hy vọng rằng sau này có thể gặp được một người đủ trưởng thành để trân trọng tình cảm giữa chúng tôi ... kiểu như là không phải không rời xa , mà là bên nhau bình yên quá nên không ai muốn rời đi !"

---------------------

HOÀN .

hihi :3


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật