[Đam Mỹ, Mộng Dục hệ liệt] Bách Hồi Ái - Huyền Namida

Chương 12: Từ từ sẽ đến




Trong lòng Nhiên Thuần Hạo có điểm chột dạ.

Từ khi nhập học tới giờ, Trần Tịch và cậu luôn có vẻ thân thiết hơn những người khác. Lại tự dưng hỏi vấn đề về "tình yêu đồng giới" khiến cậu không thể không suy nghĩ lệch lạc.

Có khi nào...

"Tớ đang định làm một bài phỏng vấn về tình yêu đồng giới, mà cậu biết đấy, tớ chả biết gì về chuyện này nên đành hỏi cậu." Trần Tịch nháy mắt.

À... thì ra là vậy, làm cậu nãy giờ giật mình. Nhiên Thuần Hạo tặc lưỡi tự trách bản thân thật là đen tối.

Để chuộc lỗi vì sự nghi ngờ của mình, Nhiên Thuần Hạo cũng cẩn thận nói ra suy nghĩ của bản thân: "Tình yêu đồng giới không có gì sai. Chỉ là họ sống thật với cảm xúc và giới tính của mình. Đời người mà, ngắn ngủi lắm, cho nên cảm thấy muốn làm gì thì cứ làm, cảm thấy đúng thì cứ theo...."

Càng nói Nhiên Thuần Hại càng cảm thấy mình đang nói lệch vấn đề nên kịp phanh lại. Cậu nhìn Trần Tịch, thấy cậu ta cũng đang đưa mắt nhìn mình đắm đuối, trong mắt dường như còn có nhu tình khiến cho Nhiên Thuần Hạo bất giác rùng mình đứng bật dậy. Linh tính mách bảo cậu nên tránh xa cậu ta càng xa càng tốt.

Nhiên Thuần Hạo hai tay ôm ngực: "Tôi... Tôi có hẹn với em gái. Tôi đi trước."

Nói xong, Nhiên Thuần Hạo vội vội vàng vàng cầm lấy cái balo của mình rồi đi giày, chạy nhanh ra khỏi phòng.

Trần Tịch nhìn thấy bóng lưng chạy trối chết của Nhiên Thuần Hạo thì tặc lưỡi một cái, hai tay gối sau đầu, miệng anh đào lẩm bẩm: "Thật là... vật nhỏ thật đáng yêu."

Chậc, từ từ sẽ đến vậy!

***

Nhiên Thuần Hạo chạy ra khỏi kí túc xá nam, tim vẫn còn đập thình thịch. Cậu đưa tay đặt lên ngực trái một cái.

Mình thật đen tối, Shaly chỉ nói vấn đề bình thường như vậy, thế mà cậu lại tự mình doạ mình.

Nhưng mà lỡ nói có hẹn với em gái rồi, đâm lao đành phải theo lao vậy. Cậu cầm điện thoại gọi điện cho Nhiên Thuần Nghi: "Alo, em đang ở đâu vậy?"

"A? Em đang đi ăn ở Bách Nhật Lâu, anh gọi em có chuyện gì không?" Nhiên Thuần Nghi nghi hoặc.

"Đang định hẹn em đi ăn đây. Đợi đó, nhớ giữ lại phần cho anh, anh tới liền."

"À, ok..." còn chưa nói xong, anh trai bên kia đã tắt máy. Nhiên Thuần Nghi rất hồn nhiên vô tư  mà gọi một đống đồ ăn cay.

Vừa gọi món vừa nghĩ Nhiên Thuần Hạo bị đau dạ dày, không ăn được cay.

Hắc hắc...

Muốn ăn chực của cô em gái này sao? Không có cửa đâu. Cửa sổ cũng không có.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật