Creepypasta Những Nỗi Sợ Thầm Lặng

Ôm



Không gì tuyệt hơn một buổi chiều mưa rào cùng cô bạn gái ngọt ngào của tôi cả. Tôi quen cô ấy cách đây vài tháng, cả hai chúng tôi đã khá thân thiết với nhau hơn so với hồi trước rồi. Trừ cha mẹ ra thì tôi yêu cô nhiều hơn bất cứ thứ gì trên đời.

Dù sao thì hai đứa bọn tôi đang đắp chăn, tận hưởng tách cà phê nóng ấm và cùng nhau coi một bộ phim kinh dị trên Netflix. Cảnh tên sát nhân xuất hiện chỉ khiến cả hai cùng bật cười.

"Dăm ba cái này chả có gì phải sợ đâu anh nhỉ?" Em ấy chọt hông tôi và nói

"Nếu em sợ thì cứ ôm anh đi, anh cân cả thế giới, anh đếch sợ gì cả!!"

Tôi hùng hồn phát biểu và nhìn em vừa tủm tỉm cười vừa đưa hai tay ôm chầm lấy tôi.

Tấm chăn bông ấm áp không còn ấm áp nữa ngay khi tôi nhận ra em ấy đang chọt đùi tôi một lần nữa trong khi hai bàn tay ẻm vẫn đang ôm tôi âu yếm


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật